Tôi Vẫn Phải Đi Làm Dù Bị...
백덕수 UOONGPIG; 웅돼지
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel

Chương 34.3: Sangun-nim (3)

12 Bình luận - Độ dài: 1,251 từ - Cập nhật:

☾ "Đây là con đường duy nhất để ngươi thoát thân." ☽

Thịch.

☾ "Này kẻ ngu xuẩn - người đã bị changgwi cám dỗ và dẫn vào lăng mộ của Sangun-nim! Bóng tối sẽ bao trùm trước mắt ngươi, và một hồn ma bám chặt trên lưng ngươi." ☽

Vừa nghe, tôi vừa thầm nuốt nước bọt..

☾ "Đừng đáp lại. Đừng mở chốt cửa. Hãy thanh tẩy cơ thể và chịu đựng cho đến khi trăng tròn mọc, sau đó đến đền thờ để thực hiện nghi thức." ☽

☾ "Khi ấy, ngươi sẽ thấy ánh sáng mặt trời. Tuy nhiên…" ☽

Tôi lật sang trang.

☾ "Changgwi sẽ không ngừng săn đuổi bất kỳ kẻ nào mà nó xem là con mồi xứng đáng. Ngươi - kẻ đã bị con hổ bắt giữ, sẽ không bao giờ có thể thoát khỏi nó." ☽

☾ "Hồn ma sẽ lẩn quẩn trước ngưỡng cửa nhà ngươi, nó sẽ đứng bên giường ngươi khi ngươi ngủ." ☽

☾ "Vì vậy, việc ngươi trở thành changgwi gần như là điều hiển nhiên. Để thoát thân, ngươi phải tìm một người khác thay thế ngươi và dâng họ cho hổ." ☽

…!

☾ "Vật hiến tế phải có lý trí, máu nóng, và giọng nói. Chỉ khi đó changgwi mới bị đánh lừa." ☽

☾ "Dâng vật hiến tế và đi theo con đường sáng trăng dẫn đến một hố rắn nhỏ." ☽

☾ "Đấy là con đường duy nhất để thoát. Ngoài ra, ngươi không còn cách nào khác." ☽

"…"

☾ Hết rồi. Khá thú vị nhỉ, anh Hoẵng? ☽

Tôi đóng cuốn sách lại với tay đông cứng.

‘…Thì ra là thế.’

Trong hồ sơ thám hiểm, nó chỉ được mô tả bằng một hai dòng: 〔Một vật hiến tế được chọn bằng cách rút thăm, nếu kẻ được chọn từ chối thì họ bị trói vào cột rồi kéo đi.〕

Nhưng khi nhìn trực tiếp… cảm giác ghê rợn, nặng nề của từng từ như đè nén tôi.

Loạt soạt.

Ngay lúc đó, một thứ gì đó kẹp ở trang cuối của cuốn sách trượt ra.

"…"

Đó là một thẻ giấy nhỏ.

Khi nhặt lên, tôi thấy một dòng chữ được viết vội vàng ở mặt sau.

 —--------------------------------------------

 〔⧻⧻ Ngày mai rời đi.〕

 —--------------------------------------------

Tôi lật mặt trước của thẻ.

—---------------------------------------------

〔Go Seonha〕

〔Khoa Lịch Sử, Đại Học Joo Kang〕

—--------------------------------------------

Phải chăng, đây là người đã đọc cuốn sách trước tôi?

Trong lúc đó, Trường Lee - người có thể đọc chữ Hán cổ, đang cố gắng dịch từng phần văn bản trong sách. Và rồi anh ta đông cứng lại vì sợ hãi.

"犧牲物… Th-Thuật ngữ này! Không phải là phải hy sinh một người sao?"

"…"

"Đúng rồi! Nếu chỉ cần một người chết, những người còn lại có thể sống sót!"

Tôi không trả lời.

Vào lúc này, Quản lý Lee bắt đầu xoa tay lo lắng và đảo mắt qua lại.

"Nhưng, ừm, nếu không làm thì tất cả chúng ta cũng sẽ chết, vậy…"

"Sao?"

"…Chỉ cần người thích hợp chết là được, đúng không? Kiếm một người có khả năng sống sót thấp là được."

‘Ấy chà, anh ta đang tự giới thiệu bản thân à?’

Nhưng khi nhìn xuống, tôi nhận ra ánh mắt của Quản lý Lee đang hướng về đâu.

‘Cái đó.’

Anh ta đang ám chỉ lũ trẻ.

"Tính ra, Nếu không có anh đến thì có khi mấy đứa nhóc đó đã chết hết rồi! Chúng ta nên tập trung vào việc tự cứu bản thân là được!"

"…"

"Nếu chỉ một đứa trong số chúng chết mà tất cả chúng ta đều sống… thì chẳng phải chuyện đó vẫn tốt sao?"

Tôi chưa bao giờ ngờ rằng, mình sẽ nghe những lời này ở ngoài đời thực.

Tôi có thể hiểu sự tuyệt vọng của anh ta khi bị mắc kẹt trong một tuần, bị chìm trong sợ hãi và hoảng loạn, nhưng…

‘Mình vẫn không đồng ý với suy nghĩ đó.’

Tôi nhìn vào đoạn văn cổ.

"Thực thể có tri giác."

"Hả?"

"Cuốn sách này ghi rõ vật hiến tế phải là thực thể có tri giác", nói rồi, tôi hơi nghiêng đầu qua một bên.

"Một đứa trẻ chưa trưởng thành có được coi là thực thể tri giác hoàn chỉnh không?"

"Ừ-Ừm…"

"Tôi không nghĩ vậy."

Tôi nhìn thẳng vào Quản lý Lee.

"Vật hiến tế phải là người lớn, đúng không? Nghĩa là… chúng ta chỉ còn một lựa chọn."

"…!"

Nghe đến đây, đồng tử Quản lý Lee run rẩy, người anh ta vả mồ hôi như tắm và miệng định nói gì đó thì.

"Ch-Đợi đã, ờm, tôi…"

Tôi bình tĩnh đáp, "Tôi tự nguyện."

"…Sao cơ?"

"Tôi là người duy nhất đủ điều kiện ở đây. Lũ trẻ và anh đã ở đây một tuần và tinh thần của mọi người không ổn định."

"…"

"Nhưng tôi không muốn chết, nên tôi sẽ tìm cách khác”, nói rồi, tôi tiếp tục nghiên cứu cuốn sách.

Sau một lúc im lặng kéo dài.

"Chuyện đó, t… tôi xin lỗi", Quản lý Lee nói.

"…"

"Nói về việc hy sinh lũ trẻ… tôi làm người ra sao mà lại thốt ra điều đó chứ… ha, haha…"

Quản lý Lee ngồi phịch xuống, trông anh ta như đã bị vắt kiệt sức lực.

"Vào đêm đầu tiên, nó giả làm cha tôi…"

Cha Quản lý Lee đã qua đời trên giường bệnh vì ung thư, nhưng anh ta đã không thể ở đó khi ông trút hơi thở cuối cùng vì công việc…

“...Rồi tôi đã nghe tiếng cha mình khóc lóc gọi, ‘Byeongjin-ah, con hãy để cha nhìn con lần cuối đi’, và bảo tôi mở cửa…"

"…"

"Tôi ôm đầu không chịu mở, và rồi hồn ma bắt đầu chửi rủa, nhạo báng tôi… bằng giọng của cha tôi."

Khi nói, Quản lý Lee vùi mặt vào tay.

"Mỗi đêm, đó lại là một người khác, người thân, bạn bè, hàng xóm đã khuất, nói dùng giọng nói của họ để gọi tôi vào mỗi lần ghé thăm!"

Người bác yêu quý của Quản lý Lee bao gồm; người dì, anh em họ chết vì tai nạn, bạn đại học, thậm chí cả đứa trẻ hàng xóm bị bắt cóc rồi mất tích…

"Tất cả bọn họ, bất cứ người chết nào mà tôi từng biết… họ cứ như thể vừa bị lôi ra từ ký ức chôn vùi của tôi. Tôi gần như mất trí… Nếu địa ngục tồn tại thì nó chính là nơi này."

"…"

Hừm.

Nghĩ lại thì, lũ học sinh cấp hai thậm chí còn không biết có ma gõ cửa, nhưng chúng vẫn sống sót ở đây được hai ngày.

‘Phải chăng anh ta là người đã trực gác ở cửa?’

Dù là cố ý, vô tình hay bị ma xui khiến, hành động của anh ta đã phần nào bảo vệ tinh thần của lũ trẻ. Điều đó thật kỳ lạ.

Tôi nhìn Quản lý Lee một lúc rồi gật đầu, "Nếu đây là địa ngục, thì chúng ta càng có lý do để thoát khỏi nó."

"…"

"Tôi sẽ nghiên cứu kỹ cuốn sách này và…"

Cộc, cộc, cộc.

"…!"

Cả tôi và Quản lý Lee đồng thời quay ra cửa.

"Vừa rồi là…"

Cộc, cộc, cộc.

"…"

"…"

“Xin thứ lỗi.”

Một giọng nói vang từ bên ngoài cửa.

Bình luận (12)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

12 Bình luận

Thanks for new chapter, trans
Xem thêm
Không biết tác có nhớ mấy flag cắm ở khu vui chơi ko
Xem thêm
Anh bạn đăng vào giờ quỷ quá
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Nhưng giờ này tôi ms thức =)))
Xem thêm
@OnionSsi: :))
Xem thêm
Xem thêm 5 trả lời