Tôi muốn tận hưởng cuộc s...
Myon (みょん) Mappa Ninatta (マッパニナッタ)
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Light Novel Tập 1 [HOÀN THÀNH]

Chương 1.2: Gặp phải ứng dụng thôi miên (2)

20 Bình luận - Độ dài: 1,860 từ - Cập nhật:

Trans + Edit: M1NO

-----------------------

“Cảm ơn Kai nhé, con đã giúp đỡ mẹ nhiều rồi.”

“Vâng. Vậy thì con đi tắm đây.”

Sau khi nói với mẹ, tôi bước vào phòng tắm để tận hưởng khoảng thời gian thư giãn riêng.

Và khi tôi quay trở lại căn phòng– tôi nhận thấy có điều gì đó kỳ lạ trên chiếc điện thoại của mình.

“…Huh? Đây là cái gì?”

Đó là một ứng dụng mà tôi hoàn toàn không hề nhận ra.

Một biểu tượng hình trái tim… gợi liên tưởng đến một ứng dụng hẹn hò, nhưng theo tôi nhớ, lẽ ra trước đây không hề có ứng dụng nào như vậy trên điện thoại của mình, và ngay cả khi tôi khao khát được trải nghiệm tuổi trẻ và hẹn hò cùng các cô gái, tôi cũng không đủ can đảm để tin tưởng vào một cái gì đó như vậy.

Tuy nhiên, vấn đề xảy ra ngay sau đó .

Dưới biểu tượng ứng dụng là một cái tên được viết rõ ràng. Nó nhất thời khơi gợi sự tò mò trong tôi, nhưng đồng thời cũng khiến tôi vô cùng bối rối.

“Ứng dụng thôi miên…?”

Đúng… tên của ứng dụng đó là ứng dụng thôi miên.

Theo bản năng, tôi liếc nhìn xung quanh căn phòng, dù biết rằng không có ai khác ở đây. Tôi hét lên một lần nữa trong khi cẩn thận nhìn vào màn hình.

“ỨNG DỤNG THÔI MIÊN!?”

Đúng lúc đó, tiếng động lớn bất ngờ vang lên từ phòng bên cạnh khiến tôi lập tức ngậm miệng lại.

Nhưng… nhưng nhưng nhưng!

Thôi thì cũng đâu thể trách được, phải chứ!? Ý tôi là, sao lại đột nhiên có một ứng dụng vô nghĩa lạ hoắc xuất hiện trên điện thoại của tôi mà tôi hoàn toàn không hề hay biết thế này!? Ừ thì, nói là vô nghĩa cũng không hẳn, vì nó được ghi rõ ràng là ứng dụng thôi miên…nhưng…Huh!?

“…Tại sao mình lại phấn khích như thế?”

Tôi nhanh chóng bình tĩnh lại.

Tôi không biết tại sao một thứ như vậy lại được cài đặt sẵn trên điện thoại của tôi, nhưng ngay cả khi đó là ứng dụng thôi miên mà tôi hằng mong ước, thì nó cũng không thể nào tồn tại trên thế giới này được… Nếu có thì đó sẽ chẳng khác nào là một ngày tận thế thực sự.

“Huh, hmm! Mình đã là học sinh cao trung năm ba rồi! Đây là giai đoạn quan trọng để mình quyết định tương lai, lựa chọn học đại học hay tìm kiếm việc làm thêm. Trong tình hình này, mình không thể để bản thân bị lừa bởi một thứ vô lý và khó tin như vậy.”

Nhưng là con trai, tôi không thể không chú ý tới ứng dụng này.

Đây có phải là sản phẩm của virus hay là trò đùa của một ai đó không…? Đó là suy nghĩ đầu tiên của tôi, nhưng tôi không thể kìm nén được sự tò mò của mình.

“Ồ… nó mở ra rồi sao?”

Một cách mượt mà, ứng dụng khởi động mà không hề có bất kỳ trục trặc nào.

Và, điều đầu tiên màn hình hiển thị là dòng chữ giải thích về chức năng của ứng dụng này.… 

   

♡♡♡

Để sử dụng ứng dụng thôi miên này, bạn cần kích hoạt nó trước mặt người mà bạn muốn thôi miên. Ngay khi được kích hoạt, đối tượng sẽ hoàn toàn tuân theo lời nói của bạn.

Trạng thái thôi miên sẽ tự động kết thúc khi bạn nhấn nút nhả, sau một thời gian nhất định hoặc khi thiết bị tắt nguồn.

♡♡♡

   

Những dòng chữ màu hồng bí ẩn hiện trên màn hình đã truyền tải thông điệp đó đến tôi.

Tôi hiểu rồi… đây thực sự là một lời giải thích về ứng dụng thôi miên, và tôi có thể dễ dàng hiểu được rằng nó có sức mạnh như nào.

Tôi tiếp tục nhìn chằm chằm vào ứng dụng đó một lúc… rồi ném chiếc điện thoại lên giường.

“Huh… mình đang mong chờ điều gì vậy?”

Mặc dù tôi đã lấy lại bình tĩnh và nghĩ rằng chuyện này là phi thực tế, song, ánh mắt của tôi không thể rời khỏi chiếc điện thoại vừa bị ném đi của mình… và chẳng bao lâu sau, tôi lại lần nữa cầm nó lên.

“…Đây có phải sự thật không?”

Tôi không tin… đó là điều hiển nhiên.

Nhưng nếu sức mạnh phi thường này là có thật, thì tôi thực sự có thể có được bao nhiêu quyền lực trong tay?

“Không không! Không thể nào… tuyệt đối không thể nào như thế được!”

Đúng… điều này hoàn toàn là không thể.

Dù hiểu rõ điều đó trong đầu nhưng tôi vẫn không thể nào kìm nén được mong muốn được thử chạm vào ứng dụng này.

Cân nhắc một hồi… cuối cùng, tôi quyết định đi sang phòng kế bên với chiếc điện thoại trên tay – phòng của chị gái tôi.

“Em có thể vào được không, chị?”

“Vào đi.”

Nhờ sự cho phép của chị, tôi bước vào.

Trái ngược với sự bừa bộn của tôi, căn phòng của chị vô cùng ngăn nắp, với vô số con búp bê xinh xắn chất đầy trên giường.

Chị ấy đang chăm chú học bài trên ghế, hoàn toàn không mảy may đến sự hiện diện của tôi khi bước vào phòng. Sau đó, chị hướng sự chú ý của mình về phía tôi.

“Có chuyện gì? Nhân tiện, ban nãy mày hét cái gì thế? Tao suýt nữa xông vào đó để đánh mày rồi.”

“X-xin lỗi…”

Dù không trực tiếp nhìn tôi, nhưng tôi vẫn cảm nhận được luồng khí đáng sợ toát ra từ chị ấy…

Chị ta trông giống như một học sinh sơ trung vì vóc dáng nhỏ bé, nhưng chị ấy lớn hơn tôi hai tuổi và là sinh viên đại học. Mái tóc dài óng ả chính là thương hiệu làm nên vẻ đẹp của chị.

Và hơn hết, chị ấy có tính cách rất mạnh mẽ, dù có chuyện gì xảy ra thì tôi cũng không dám cãi lại chị gái của mình.

“…Phew, tao xong rồi… thế như nào đây?”

Chị ấy học xong rồi sao? Chị ta quay người lại về phía tôi.

Dù trước đó đã dọa sẽ đánh tôi, nhưng giờ đây, chị ấy đang nhìn tôi mà không hề cảm thấy tức giận chút nào… dù sao chị tôi vẫn luôn là một người chị tốt bụng.

“Ừm… xin lỗi vì đã làm phiền chị.”

“Không sao, không vấn đề gì cả. Thế nên, mày cần gì?”

Khi chị tôi hỏi, tôi đứng trước mặt chị ấy.

(Điều tôi sắp làm chỉ là để cho bản thân thấy rằng tôi không hề sở hữu những thứ như vậy… và để khiến bản thân chấp nhận sự thật mà thôi.)

Nhưng… điều này gây thất vọng theo cách riêng của mình, trong khi nghĩ vậy, tôi lấy chiếc điện thoại ra.

Khi chị gái tôi nghiêng đầu tự hỏi, tôi kích hoạt ứng dụng thôi miên… và những gì xảy ra sau đó thực sự nằm ngoài sức tưởng tượng.

“………..”

“…Chị ơi?”

Đột nhiên, chị tôi im bặt.

Ánh mắt chị vẫn hướng về phía tôi, nhưng giờ đây, nó trở nên trống rỗng, vô hồn… như thể linh hồn chị ấy không có ở đó vậy.

“…Huh?”

Chuyện gì thế này… chuyện gì đang xảy ra thế?

Mặc dù lúng túng và hoang mang, nhưng tôi vẫn lo lắng cho chị gái mình và lắc vai chị ấy.

“Chị? Có chuyện gì thế…”

Ban đầu, tôi chỉ khẽ lắc vai chị, nhưng chị ta không hề phản ứng, ngay cả khi tôi đã lắc mạnh hơn.

Dù chị ấy chớp mắt nhưng đôi mắt ấy có vẻ vô hồn… nên tôi quay lại nhìn vào màn hình điện thoại.

“Không thể nào…”

Ứng dụng thôi miên đang chạy trên màn hình… Cái gì thế này? Không đời nào…?

Rời mắt khỏi chị gái, tôi dán chặt mắt vào màn hình điện thoại… Nó hiện lên trên màn hinh rằng chị tôi đang là mục tiêu, và đang ở trong trạng thái thôi miên.

 

“…ực.”

 

Tôi nuốt khan theo bản năng.

Liếc qua liếc lại giữa điện thoại và chị gái của tôi hai ba lần… rồi tôi nói với chị ấy.

“Giơ tay phải của chị lên…”

“Vâng.”

Chị gái tôi giơ tay phải lên một cách mượt mà.

Nét mặt chị vẫn vô hồn, không biểu cảm, trông có vẻ hơi kỳ lạ, nhưng vì tôi đã sống chung với chị ấy từ khi còn nhỏ nên tôi biết – chị tôi, mặc dù đang làm theo yêu cầu của tôi, sẽ chất vấn tôi lý do tại sao tôi lại nói như vậy, và có ý đồ nào đằng sau hành động này.

Có thể sẽ có lời trêu chọc, hay có sự bất thường nào đó... nhưng hiện tại, chị vẫn chìm trong trạng thái trống rỗng.

“Giơ tay trái của chị lên…”

“Vâng.”

Đúng như tôi nghĩ… chị gái tôi chỉ cử động khi tôi nói.

“Không thể nào… chuyện này có thật sao?”

Nó có thật…?

“Sức mạnh khó tin như vậy thực sự tồn tại sao…?”

Tôi không thể tin vào mắt mình… Nhưng một sự thay đổi đáng kinh ngạc như vậy đã xảy ra với chị tôi, và nó vẫn tiếp tục tiếp diễn cho đến tận bây giờ.

Tôi nhìn chằm chằm vào ứng dụng với sự hoài nghi, và kết thúc quá trình thôi miên.

“…Huh? Tao đã làm gì đó sao?”

Ngay lập tức, chị gái tôi thoát khỏi trạng thái mơ màng, dường như hoàn toàn mất đi ký ức về hành động trước đó của mình.

“Ừm… ờ, không có gì đâu! Xin lỗi chị nhé!”

“Ah, Kai?”

Tôi rời khỏi phòng chị gái, như thể biến mất trong gió.

Chẳng có tiếng bước chân nào đuổi theo, cũng chẳng có tiếng gọi nào vang lên từ bên ngoài.

Tôi nằm trên giường, trùm chăn kín mít, nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại trong bóng tối.

Cảm thấy tim mình đập mạnh, tôi biết rằng lúc này mình đang vô cùng phấn khích.

“Đây có phải… Đây có phải là sự thật không!?”

Sức mạnh này… ứng dụng thôi miên thực sự tồn tại!

Tất nhiên, vẫn còn nhiều điều tôi cần phải tìm hiểu, nhưng tôi không thể kìm nén được cảm xúc vui sướng đang dâng trào trong tôi, khi được trao cho sức mạnh này.

Ứng dụng thôi miên… Chờ đã, chờ đã, chờ đã, chờ đã, chờ đã!!

Với sức mạnh này, không biết tôi có thể làm được gì… - đây chính là khoảnh khắc cuộc đời Kai Masaki của tôi bị đảo lộn khi phát hiện ra ứng dụng thôi miên của mình.

   

(Hết chương 1)

Bình luận (20)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

20 Bình luận

Main hentai ak :))
Xem thêm
What will he do after that...
Xem thêm
Tks trans
Xem thêm
Tui đã kiểm tra các app điện thoại của mình rất kỹ khi đọc chap này =)))))))))
Xem thêm
(Giả thuyết )G thích nguyên lý của ứng dụng thôi miên : thần chú này kích hoạt 1 loạt các sóng gây chấn động hệ thần kinh trong 1 phạm vi nhất định gây cho các nơ ron dừng hoạt động và tiến vào trạng thái vô thức ( hay còn gọi là linh hồn trống rỗng) đây khả năng cao là 1 ứng dụng đc cài vào phép thôi miên của scucbus ( thôi miên cộng hưởng vs phép mê hoặc ) đã cho ra 1 phép thôi miên cao cấp như v . Cho nên khi sử dụng úng dụng này não đối phương sẽ trống rỗng do phép thôi miên và phải lm theo bất cứ đk j cho phép mê hoặc

Xem thêm
Vcl đang đọc đến " sóng chấn động thần kinh" nghe có vẻ hợp lý nhưng đến đoạn scucbus thì nản luôn 🤣🤣
Xem thêm
Xem thêm 4 trả lời
TRANS
AI MASTER
Uồi vaiz l, nó làm tôi, 1 ng đọc romcom sohai🫠
Xem thêm
Bình luận đã bị xóa bởi SodaK
Bao card con điện thoại :))
Xem thêm
Tôi nhớ là hai chị em khá thân mà nên xưng hô thế có chuẩn ko?
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Sẽ có đoạn nói chuyện với bạn bè, xưng hô thế này để phân biệt rõ hai tính cách của bà chị nhé =))
Xem thêm