Tóm tắt
Dưới bầu trời tối tăm, Băng Tử Huyên quỳ gối trên mặt đất, ho ra ba ngụm máu đỏ thẫm, hòa quyện cùng vô số xác chết và oán hồn quanh hắn. Trước mắt là cảnh tàn sát bi thương, phía sau là vực thẳm không đáy, còn phía trước là con đường không lối thoát. Vận mệnh như một trò đùa tàn nhẫn, bức hắn vào cảnh tiến thoái lưỡng nan. Một bước tiến lên là rơi vào vực sâu vạn trượng, một bước lùi lại cũng chỉ có đọa lạc vào bóng tối vô tận.
Hắn ngước lên trời cao mà lòng ngập tràn bi thương, tự hỏi liệu thế giới này là thực tại hay cơn ác mộng không hồi kết. Tại nơi đây, cường giả lấy sức mạnh làm luật, lấy quyền uy đè bẹp kẻ yếu. Người tốt thường bỏ mạng một cách oan khuất, còn kẻ xấu xa lại ngạo nghễ hưởng phúc nhân gian. Số mệnh như đã định, hắn chỉ là một kẻ yếu thế, một con kiến giữa biển đời đầy rẫy bất công.
Máu từ từ chảy xuống nền đất, Băng Tử Huyên cuối cùng cũng không chống đỡ nổi, đành nằm xuống, phó mặc tất cả cho số phận. Trong những khoảnh khắc cuối cùng của cuộc đời, trước khi bóng tối vĩnh hằng phủ xuống, hắn vẫn mơ về một thế giới bình yên, nơi có mẹ và em gái đang chờ đợi hắn quay về. Và cứ thế, hắn chìm dần vào cõi u minh, mang theo giấc mộng về một cuộc đời mà hắn sẽ chẳng bao giờ có được.
Máp đầu: Trái Đất
Máp chính: Thuật Giới (sau này sẽ chia theo cấp bậc cường giả khi đến thế giới này)
Thuật Giới được chia ra làm bốn đại lục
- Lục Địa Phía Bắc: Nơi đây dạng như Châu Á (Tu Luyện dạng như tu tiên, luyện cấp)
- Lục Địa Phía Nam: Nơi đây dạng như Phương Tây (Pháp sư, phù thủy- cấp độ cũng được chia ra tương tự)
- Lục Địa Đen: (Khu vực này chưa rõ)
- Lục Địa Chi Linh: (Nơi đây không gì là không có, chỉ là không nghĩ ra mà thôi- Tên gọi khác là Lục Địa cấm)
-
14/09/2024
-
15/09/2024
-
15/09/2024
-
15/09/2024
-
16/09/2024
-
19/09/2024
-
19/09/2024
-
20/09/2024
-
20/09/2024
-
21/09/2024
-
22/09/2024
-
27/11/2024
-
27/11/2024
-
28/11/2024
-
28/11/2024
15 Bình luận
Nhân vật mở miệng đóng mồm đều treo bên họng hai chữ “thản nhiên” với “không quan tâm”, nhưng mà cái éo gì cũng để ý, săm soi tất cả mọi sự vật sự việc diễn ra xung quanh. Nhân vật lúc nào tự nhủ nào là hư vô, trống rỗng, nhưng hơi tý là “hắc hoá” sửng cồ lên với các nhân vật phụ xung quanh.
Phun ra cả đống đạo lý với tiếc nuối ra vẻ nguy hiểm, hoá ra vẫn chưa làm được gì, mà cungz chưa có năng lực để làm cái mie gì @@!
Giống như một thằng hề thiểu năng, vừa cố gồng mình lên ra vẻ ta đây rất nguy hiểm, ta đây rất đáng gờm, tự thôi miên bản thân là “tao dek thèm care”, vừa “tự nhủ” bằng cái giọng thật to cho tất cả mọi người nghe thấy rằng “tao không quan tâm đến chúng mày”, xong lại vênh lên thể hiện “trang cái đại bức” “bố mày giỏi nhất”.
Tác giả miêu tả rất kỹ, quá kỹ, nhưng không mang lại tính thúc đẩy gì cho nội dung cốt truyện. Vì tả xong cả rổ chữ nghĩa lại cho thằng nhân vật chính sổ toẹt một bãi “thản nhiên”, “không quan tâm”, biến đống văn chương hoa mỹ đấy thành vô dụng cả, rác.
Tác có để tâm đến tác phẩm, soát kỹ lỗi chính tả với typo, đặt câu dùng từ có chọn lọc, nhưng vẫn lậm convert và dùng những từ rặt Hán ngữ chứ còn dek phải Hán Việt, ví dụ: lão đại, học bá…
Tác phẩm là hiện thực hoá ước mơ khao khát của tác giả, nếu áp dụng vào đây thì t nghĩ tác giả nên đi khám tâm lý sớm =.=”
Tu tiên đại lão à... Tại hạ tài sơ học thiển... @@!
Thực thực hư hư
Hư thực thực hư
Vô thực vô hư
Vị vị ngã ngã
Ngã vị vị ngã
Bất vị bất ngã